Tặng Luân-Định-Thưởng và đồng đội của tôi
Sáng như tia nắng biển Đông
Lúc mặt trời thức dậy
Xé toạc sương dày
Đến với nhân gian
Về làng
Khi mặt trời tỏa bóng
Tôi thấy...
Bạn tôi
Lung linh nắng trãi lên mầm sống
Ủ vàng theo chiếc lá rơi đau
Ngày mưa
Bạn ở đâu?
Lâu...!
Đã lâu!
Hơn bốn mươi năm rồi nhỉ?
Mình vẫn đi
Đi khắp nhân gian
Làm giọt nước hòa tan
Thấm vào lòng đất mẹ
Thấm vào lòng người dân
Chảy sinh tồn dòng máu
Đêm trăng sao
Trời cao
Mình làm ngọn gió
Vào từng khe cửa
Về lại quê nhà
Nghe những bài ca
Của muôn loài tinh thể
Bạn tôi đánh Mỹ
Sống cuộc đời đạn bom
Xuan Long'blog
xuanlong'blog
Thứ Bảy, 27 tháng 4, 2013
Chủ Nhật, 21 tháng 4, 2013
KHÁT
Kính tặng mẹ liệt sỹ
Hai lần mẹ tiễn chân con
Một đời chịu đựng mỏi mòn xác ve
Kêu chi lắm rứa cuốc hè
Bóng chiều khép lại thèm nghe gọi bà
Mẹ ngồi xâu chuỗi ngày qua
Gom vào quả ngọt nhạt nhòa nắng mưa
Mẹ dành con mẹ như xưa
Quả chín rụng mà sao chưa thấy người
Lao xao có tiếng nói cười
Giấc mơ tỉnh lệ đã rơi thành dòng
Nếu con ra ruộng ra đồng
Mẹ không khát những ước mong đời thường
Hai lần mẹ tiễn chân con
Một đời chịu đựng mỏi mòn xác ve
Kêu chi lắm rứa cuốc hè
Bóng chiều khép lại thèm nghe gọi bà
Mẹ ngồi xâu chuỗi ngày qua
Gom vào quả ngọt nhạt nhòa nắng mưa
Mẹ dành con mẹ như xưa
Quả chín rụng mà sao chưa thấy người
Lao xao có tiếng nói cười
Giấc mơ tỉnh lệ đã rơi thành dòng
Nếu con ra ruộng ra đồng
Mẹ không khát những ước mong đời thường
HOÀI NIỆM
Bao năm về quê cũ
Đời biết mấy đổi thay
(Cả những điều có thật
Chuyện đã qua từng ngày)
Nhớ lại thời gian khổ
Đi xẻ dọc Trường Sơn
Dù bom rơi đạn nổ
Cháy rực một niềm tin
Nay đất trời bình yên
Mà sao lòng rờn rợn
Giữa bộn bề đua chen
Vàng thau đang lẫn lộn
Chân từng đi khăp chốn
Trở về nơi thân quen
Nghiêng qua chiều hoài niệm
Lại tự mình đứng lên
Đời biết mấy đổi thay
(Cả những điều có thật
Chuyện đã qua từng ngày)
Nhớ lại thời gian khổ
Đi xẻ dọc Trường Sơn
Dù bom rơi đạn nổ
Cháy rực một niềm tin
Nay đất trời bình yên
Mà sao lòng rờn rợn
Giữa bộn bề đua chen
Vàng thau đang lẫn lộn
Chân từng đi khăp chốn
Trở về nơi thân quen
Nghiêng qua chiều hoài niệm
Lại tự mình đứng lên
MANG QUÊ HƯƠNG VÀO CHO ĐỒNG ĐỘI
Chúng tôi lại hành quân
Mang quê hương vào cho đồng đội
Những người lính trung đoàn Triệu Hải
Năm xưa
Từ Nghệ An - Hà Tĩnh quê nhà
Các anh đến Hồ Khê - Đá Bạc - Phúc Sa
Vào Gio Linh - Cam Lộ- Đông Hà
Qua dòng sông Thạch Hãn
Bom gầm bão đạn
Tám mốt ngày đêm
Các anh đã làm nên Thành Cổ
Cựu chiến binh trung đoàn ta đó
Có cả mẹ con em
Vợ và con của anh hùng liệt sỹ
Có đủ mặt anh em đồng chí
Sống mọi miền Nam Bắc
Gặp nhau ngày đánh giặc
Cùng hành hương về lại Nam Đàn
Thăm quê nhà Hà Tĩnh - Nghệ An
Nơi ngày xưa tiễn người ra trận
Hơn bốn mươi năm
Mong chờ mấy bận
Mà nay người mất
Người còn
Nợ nước
Tình nhà
Mẹ gửi cho con
Nắm đất Núi Chung
Nặng tình sứ sở
Muối trắng Hộ Độ
Đậm vị quê hương
Một nắng hai sương
Gạo thơm Đồng Tháp
Như dòng sữa ngọt
Nước mát sông Gianh
Đặc sản quê mình
Cu đơ Cầu Phủ
Chúng tôi về nơi tri ngộ
Có cả vợ con anh
Bình nước sông Lam không đủ tưới rừng xanh
Đành ngậm ngùi thương ai đang khát
Nói chi đây những điều được mất
Còn người đánh giặc thương nhau
Cỏ cây vá lại
vết thương đau .
Mang quê hương vào cho đồng đội
Những người lính trung đoàn Triệu Hải
Năm xưa
Từ Nghệ An - Hà Tĩnh quê nhà
Các anh đến Hồ Khê - Đá Bạc - Phúc Sa
Vào Gio Linh - Cam Lộ- Đông Hà
Qua dòng sông Thạch Hãn
Bom gầm bão đạn
Tám mốt ngày đêm
Các anh đã làm nên Thành Cổ
Cựu chiến binh trung đoàn ta đó
Có cả mẹ con em
Vợ và con của anh hùng liệt sỹ
Có đủ mặt anh em đồng chí
Sống mọi miền Nam Bắc
Gặp nhau ngày đánh giặc
Cùng hành hương về lại Nam Đàn
Thăm quê nhà Hà Tĩnh - Nghệ An
Nơi ngày xưa tiễn người ra trận
Hơn bốn mươi năm
Mong chờ mấy bận
Mà nay người mất
Người còn
Nợ nước
Tình nhà
Mẹ gửi cho con
Nắm đất Núi Chung
Nặng tình sứ sở
Muối trắng Hộ Độ
Đậm vị quê hương
Một nắng hai sương
Gạo thơm Đồng Tháp
Như dòng sữa ngọt
Nước mát sông Gianh
Đặc sản quê mình
Cu đơ Cầu Phủ
Chúng tôi về nơi tri ngộ
Có cả vợ con anh
Bình nước sông Lam không đủ tưới rừng xanh
Đành ngậm ngùi thương ai đang khát
Nói chi đây những điều được mất
Còn người đánh giặc thương nhau
Cỏ cây vá lại
vết thương đau .
Thứ Năm, 18 tháng 4, 2013
BẠN VỚI CỎ CÂY
Ta về bạn với cỏ cây
Sớm hoa đơm nụ chiều say hương đời
Tình cây mơ lá xanh tươi
Hồn thơm thả giữa đất trời bình yên
Gom hồng nắng mới làm duyên
Nhặt hương cổ tích cài lên phận người
Nắng mưa vẫn giữ nụ cười
Mãi nghe cây hát những lời biếc xanh
Thứ Ba, 9 tháng 4, 2013
ĐỒNG ĐỘI ƠI
Đồng đội ơi từ ấy
Bạn về đâu chân trời?
Thời gian trôi khắc khoải
Giọt buồn chiều rơi rơi
Vương trên vai đồng chí
Người về từ muôn nơi
Đồng hương thương đồng đội
Trọn nỗi niềm đầy vơi
Nghe bài ca năm tháng
Nhớ ai xa một thời
HƯƠNG TÌNH
Trước đài tưởng niệm Kồn Đình
Chúng tôi
Dâng nén hương tình
Viếng anh
Hồn thiêng
Thơm ngát trời xanh
Nước non ngàn dặm
Các anh lại về
Bao người
Chờ đợi ở quê
Mẹ cha khuất núi
Ngày về còn mong
Người xưa
Giờ đã sang sông
Sầu đong gửi lại
Giữa dòng lệ đau
Chúng mình
Đồng đội của nhau
Nén hương thơm thảo
Trước sau lòng thành
Chuyện xưa!
Mẹ nhớ về anh
Cây nhang cháy đỏ
Cây xanh kể hoài
Chúng tôi
Dâng nén hương tình
Viếng anh
Hồn thiêng
Thơm ngát trời xanh
Nước non ngàn dặm
Các anh lại về
Bao người
Chờ đợi ở quê
Mẹ cha khuất núi
Ngày về còn mong
Người xưa
Giờ đã sang sông
Sầu đong gửi lại
Giữa dòng lệ đau
Chúng mình
Đồng đội của nhau
Nén hương thơm thảo
Trước sau lòng thành
Chuyện xưa!
Mẹ nhớ về anh
Cây nhang cháy đỏ
Cây xanh kể hoài
Thứ Năm, 4 tháng 4, 2013
VỀ THÀNH CỔ
Quảng trị mình ơi những mến thương
Còn nghe rờn rợn cảnh sa trường
Đêm qua Thạch Hãn mơ hình nước
Tối vượt Cửa Tùng gợn gió sương
Chung nấm mồ xanh hòa đất mẹ
Cùng dòng sông đỏ dựng quê hương
Tôi về Thành Cổ tìm đồng đội
Phảng phất quanh thềm lửa khói vương
Còn nghe rờn rợn cảnh sa trường
Đêm qua Thạch Hãn mơ hình nước
Tối vượt Cửa Tùng gợn gió sương
Chung nấm mồ xanh hòa đất mẹ
Cùng dòng sông đỏ dựng quê hương
Tôi về Thành Cổ tìm đồng đội
Phảng phất quanh thềm lửa khói vương
Thứ Tư, 27 tháng 3, 2013
ĐÊM RÀO CÁI
NỖI NIỀM XA
Lòng những muốn ngày mai về lại
Với dòng sông Rào Cái quê mình
Với cây đa-Chợ Mới-Kồn Đình
Với đồng làng mưa Đông nắng Hạ
Nơi mẹ cha trồng khoai bắc mạ
Đã nuôi ta khôn lớn nên người
Ngày xa quê đâu có nghĩ xa hoài
Con đò đưa xuôi dòng rẽ sóng
Vượt non xanh dừng chân sương trắng
Ngẩn ngơ nhìn nhớ tiếc chơi vơi
Nghe xôn xao sóng biển người ơi
Đại lộ xe qua đường về nhà đó
Vùng quê mình đang khai thác mỏ
Có niềm vui nỗi nhớ bâng khuâng
Bao năm đi biền biệt xóm làng
Mong được về thăm quê hương đổi mới
Thạch khê ơi hẹn ngày mai về lại
Ngữa mặt cười chợt thấy lá vàng rơi
Lòng bồi hồi nhớ lắm quê ơi
Chạnh nghĩ cuộc đời như chiếc lá
Sợ chiều tà rụng vào miền lạ
Nỗi niềm xa tha thiết gọi về
Cố hương ơi cho nắm đất quê
Trăm năm gửi tình người viễn xứ
Với dòng sông Rào Cái quê mình
Với cây đa-Chợ Mới-Kồn Đình
Với đồng làng mưa Đông nắng Hạ
Nơi mẹ cha trồng khoai bắc mạ
Đã nuôi ta khôn lớn nên người
Ngày xa quê đâu có nghĩ xa hoài
Con đò đưa xuôi dòng rẽ sóng
Vượt non xanh dừng chân sương trắng
Ngẩn ngơ nhìn nhớ tiếc chơi vơi
Nghe xôn xao sóng biển người ơi
Đại lộ xe qua đường về nhà đó
Vùng quê mình đang khai thác mỏ
Có niềm vui nỗi nhớ bâng khuâng
Bao năm đi biền biệt xóm làng
Mong được về thăm quê hương đổi mới
Thạch khê ơi hẹn ngày mai về lại
Ngữa mặt cười chợt thấy lá vàng rơi
Lòng bồi hồi nhớ lắm quê ơi
Chạnh nghĩ cuộc đời như chiếc lá
Sợ chiều tà rụng vào miền lạ
Nỗi niềm xa tha thiết gọi về
Cố hương ơi cho nắm đất quê
Trăm năm gửi tình người viễn xứ
VỚI DÒNG SÔNG
Gió ru dòng nước miên man
Nghe thầm thì gọi đại ngàn đổ mưa
Gom từ khe suối bốn mùa
Đổ vào biển cả mà chưa đong đầy
Xuân về mưa bụi bay bay
Cây nghiêng soi bóng gió lay hoa cười
Quanh quanh qua núi qua đồi
Hè sang đá cuội nắng phơi cháy hồng
Hờn chi nên nỗi bão giông
Mùa Thu chín rụng nước sông dâng đầy
Se se ngọn gió heo may
Giăng giăng mưa lạnh những ngày về Đông
Vươn như tay mẹ ta mong
Đầy vơi nào biết dòng sông có buồn
Nước trôi thương ngọn nhớ nguồn
Bốn mùa mượn gió dong buồm về non
Thứ Năm, 14 tháng 3, 2013
TẬP ĐI
(Cụ ngoại cháu 96 tuổi)
Con dìu mẹ từng bước tập đi
Môi miệng cười mây tụ bờ mi
Lắc thắc rơi chạm vào nỗi nhớ
Mẹ dắt con chân gió vu vi
LÒNG CON
MẸ
Trăng tà khuất nẻo Người đi
Con mơ dáng mẹ thầm thì chuyện xưa
Vai gầy gánh nắng gồng mưa
Mồ hôi chan bát cơm trưa mẹ và
Chân trầy chân trật đường xa
Hắt hiu đời mẹ đi qua tủi hờn
Tỉnh ra biết mẹ không còn
Rưng rưng dòng lệ lối mòn lặng im
Ngẩn ngơ con kiếm con tìm
Dấu xưa chân bấm khuất chìm đường quê
Thứ Tư, 13 tháng 3, 2013
XUÂN VỀ
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)
Bài đăng phổ biến
-
Nâng bàn chân đap nắng Lời thì thầm bên tai Đồi xưa mùa sim chín Lòng bồi hồi nhớ ai? Đi trên con đường cũ Theo dấu chân ngày xưa Kỹ niêm cò...
-
Ta về bạn với cỏ cây Sớm hoa đơm nụ chiều say hương đời Tình cây mơ lá xanh tươi Hồn thơm thả giữa đất trời bình yên Gom hồ...
-
Tặng Luân-Định-Thưởng và đồng đội của tôi Sáng như tia nắng biển Đông Lúc mặt trời thức dậy Xé toạc sương dày Đến với nhân gian Về làn...
-
Đồng đội ơi từ ấy Bạn về đâu chân trời? Thời gian trôi khắc khoải Giọt buồn chiều rơi rơi Vương trên vai đồng chí Người về từ muôn nơi...
-
Gió ru dòng nước miên man Nghe thầm thì gọi đại ngàn đổ mưa Gom từ khe suối bốn mùa Đổ vào biển cả mà chưa đong đầy Xuân về mưa bụ...
-
Cha cuốc đất trồng cây Cuốc cạn ngày mưa nắng Bàn tay gieo hạt giống Ủ ngọt thời gian Cha nuôi từng hi vọng Vào mỗi đứa con...
-
Thuyền ngược dòng Trăng xuôi Rào Cái Tiếng hò khoan ở lại Hòa sóng nước mênh mang Cây đôi bờ soi bóng đêm trăng Làng bên sông đèn sao bơi vộ...
-
I Sông buồn Nhớ chuyến đò sang Cánh chim lẽ bạn Bay ngang lưng trời Cây buồn Thấm hạt sương rơi Ngày... Không em ! Cả đất trời Buồn tênh I...
-
Bao năm về quê cũ Đời biết mấy đổi thay (Cả những điều có thật Chuyện đã qua từng ngày) Nhớ lại thời gian khổ Đi xẻ dọc Trường Sơn Dù bom rơ...
-
Quảng trị mình ơi những mến thương Còn nghe rờn rợn cảnh sa trường Đêm qua Thạch Hãn mơ hình nước Tối vượt Cửa Tùng gợn gió sương Chung nấm ...